Lời Thầy Phan Văn Trường trong những ngày cuối năm 2024
Bớt đi cái thêm, để nhẹ nhàng chuẩn bị cho một khởi đầu ý nghĩa.
Lời Thầy Phan Văn Trường trong những ngày cuối năm 2024 gửi đến Hệ sinh thái Cấy Nền, các bằng hữu xa gần!
—
"Lời cuối năm
Mến gửi tất cả các thành viên của hệ sinh thái Cấy Nền, các bằng hữu xa gần,
Năm nay, Thầy xin có lời cuối năm, thay vì lời chúc đầu năm như mọi năm!
Trông thì có vẻ giống nhau, vì cả lời đầu hay cuối năm thì cũng đều là chúc tụng vào cuối tháng chạp, tuy nhiên, trên bản chất, trên nguyên lý, thì lời cuối năm bao giờ cũng phong phú hơn lời đầu năm vì nó không mang tính thông lệ, không bắt chước đơn mẫu, mà đôi khi còn có thể chứa đựng những nhận thức, những cam kết, những hứa hẹn thực chất.
Lời chúc đầu năm sẽ là lúc chúng ta cứ ôm bừa vào một lời tất cả những gì hay đẹp nhất, giống như khoẻ như voi, giàu như thánh Elon, đẹp như tiên, may mắn như cái anh chàng vừa trúng xổ số. Rồi nào là thăng chức thăng quyền, chúc thọ, chúc lộc và chúc phúc, đầu năm sinh con trai, cuối năm sinh con gái…tóm lại, không hết lời. Nhưng lời cuối năm sẽ là một việc có ích hơn, đó là tự thân sử dụng tự do suy nghĩ để tự đánh giá, lưu giữ những bài học trong năm qua.
Đầu năm là tinh thần lạc quan đón Xuân, cuối năm là tổng kết. Rất đông, nếu không nói là hầu hết, thích vội xoá bỏ quên đi những lỗi lầm của mình trong suốt 12 tháng vừa qua, “năm mới qua rồi, xin đừng nhắc lại nữa, xin đừng cứa vào vết thương hoặc tệ hơn ca tụng những nỗi đau, những hối hận, để rồi giúp cho tâm thần được an, nhịp sống được trở lại thoải mái.
Nhưng rồi chỉ đến nửa tháng sau ngày đầu năm, hầu hết chúng ta lại lặp lại những lỗi lầm, những đau thương, những nuối tiếc. Đơn giản, đó là vì chúng ta đã để cho lời chúc tụng đầu năm ru ngủ làm cho quên mất, thậm chí cố tình bỏ qua, việc tổng kết cuối năm.
Người Pháp có câu ngạn ngữ: “boire le calice jusqu’à la lie”, uống trọn chén thánh đến giọt cuối, vì họ tin rằng:
chỉ khi nào mỗi chúng ta sống lại lỗi lầm một lần nữa, một cách thật trọn vẹn thấu xương, thì chúng ta mới mong thoát khỏi thói quen lặp lại nó.
Có ai đã làm điều này chưa? Trong những lúc tự xét đó, mình cắn răng, nhắc nhở lại cho chính bản thân cái lỗi không thể tự tha thứ (trong khi người ngoài đã coi nhẹ rồi).
Trong xã hội đầy rẫy những cái ngu, cái dốt, cái bậy, cái dối, cái gian, cái ác, ai đó sẽ phân tích tỉ mỉ tại sao hành vi nọ vừa ngu, vừa bậy, vừa dốt, vừa dối, vừa gian, vừa ác. Phải hiểu tại sao, động cơ nào đã đưa tới những hành vi đó, phải chăng toàn do một sự trà trộn hỗn độn của nhiều lý do, có lẽ cũng có phần chính đáng, giữa cuộc sống quá bon chen, giữa những cám dỗ luôn kề kề, giữa những con mắt đầy đố kỵ, những phản ứng không ưu ái lắm của người đời,… rồi có người cùng một lúc bị tan vỡ gia đình, vỡ nợ và lại còn bệnh tật. “Hoạ vô đơn chí” mà lỵ!
Trước những tình huống đó, ôi quá phổ biến, việc tối kỵ là cố quên đi, nhưng nào có quên được cho cam. Chỉ khi nào mình hiểu tại sao mọi chuyện đã diễn biến như vậy thì, tuy không quên, nhưng sẽ chuyển hoá! Cố quên là thái độ trốn tránh, vô thức.
Chuyển hoá mới là khởi đầu một bước mới tích cực: Vậy, lời nhủ cuối năm chính là sự thúc dục để chuyển hoá.
Những suy nghĩ cuối năm sẽ giúp mình thực sự phát triển bản thân, bạn sẽ suy tư, suy ngẫm, rồi rút tỉa. Cuối cùng, người hiền hoà, đạo đức, khéo thích nghi thoả hiệp sẽ là người thành công nhất, và sự thành công này đôi khi còn đeo theo một kho tàng hạnh phúc bất ngờ. Tâm thái sẽ nhẹ nhàng vì khi bạn đã trút hết lời cuối năm thì bạn mới thực sự sắp sẵn đón Xuân. Từ nay, bạn sẽ không cần lời chúc đầu năm vì bạn đã hiểu tại sao vào năm trước bạn đã gặp đau khổ và bất trắc.
Lời chúc đầu năm là câu từ thuộc lòng. Lời tự vấn cuối năm là sự tìm ra manh mối và lý lẽ của cuộc sống để từ nay sống tốt hơn, làm tốt hơn, hành xử tinh tế và phù hợp hơn. Hiểu mình, hiểu người để yêu người, làm cho người yêu mình. Tại sao ta thiếu tình yêu thương. Năm ngoái có lẽ chăng ta cho chưa đủ, yêu chưa đúng, yêu chưa phải.
Lời đầu năm là lời của sự cầu tham, lời cuối năm là lời của sự cầu thị, khao khát phục thiện.
Lời đầu năm là sự thống trị của cái CÓ bề ngoài, có nhiều, càng nhiều càng gọi là vui. Lời cuối năm là lời nguyện cho sự phát triển thực chất của chính bản thân, của cái LÀ bên trong. Lời đầu năm giống như gọi kinh cứu giải, lời cuối năm là lời nguyện tu thân. Lời đầu năm là THÊM rườm rà, lời cuối năm là BỚT rối rắm.
***
Vậy thì chúng ta hãy viết cho nhau lá thơ cuối năm, cứ mở lòng thẳng thắn chỉ trích nhau thả cửa, nhưng với lòng từ bi thương yêu, cầu tiến và cầu thị. Đây là giá phải trả để phát triển bản thân. Để bớt!
Việc đầu tiên mà chúng ta cần khắc ghi, tình yêu thương sẽ đem lại tình yêu thương, và một khi toàn xã hội thương yêu nhau thì không ai sẽ bị bỏ sót, mọi người sẽ thành công.
Những cánh chim cuối đàn, những người thiếu thốn đủ điều sẽ lên xã hội trung bình bằng tình yêu và sự hỗ trợ bình đẳng thân thương chứ không do một sự bố thí hay nâng đỡ nào. Hãy khuyên nhủ nhau, hỗ trợ nhau, thậm chí đào tạo nhau. Vũ trụ chưa bao giờ chế ra sự cạnh tranh mà ngược lại luôn luôn nhắc nhở lòng bác ái, bạn nghĩ thực đi.
Thực sự, núi rừng, sông biển còn bát ngát, bạn chẳng phải lo thiếu, bằng chứng là thế giới ngày nay thừa đủ mọi thứ, thừa quá nhiều, chỉ là sự phân phối không đồng đều cân đối.
Hai phần ba nhân loại vẫn thiếu nước uống cơm ăn trong khi người ta đã chế ra một thể chế hi hữu, nơi mà một người có thể kiếm trong vỏn vẹn một đêm hơn 100 tỷ đô la, đủ để nuôi toàn thế giới trong nhiều năm! Vậy bạn có cần thuyết phục thêm? Tại Trung Đông, người ta tranh chấp đất đai trong khi nhà viết sử Yuval Harari bày tỏ rằng quỹ đất ở Trung Đông có đủ cho mười lần dân số như thế.
Xã hội của cái CÓ, có thêm, thêm nữa, đã làm cho chúng ta quên đi cuộc sống thực, cuộc sống của cái LÀ chính đáng. CÓ, là tranh chấp. LÀ, là tình yêu thương bình đẳng hồn nhiên.
Thêm, thêm nữa, là một lỗi lý luận thường thấy, vì người ta cứ thiếu cái gì thì lại nghĩ đến việc “thêm”. Không đâu!, thế giới này đang ói mửa những cái thêm, mà đang cần những cái “bớt”, bớt yêu vật chất, bớt xe cộ, bớt ăn, bớt uống, bớt tệ đoan do cái “thêm” tạo nên.
Bớt đi thì mới nhẹ nhõm, mới soạn chỗ cho tình yêu thương thẳng thắn và tích cực. Của cải vật chất nhiều quá là bức màn che tất cả những thứ đẹp mà thiên nhiên đã trao tặng cho chúng ta.
Đã đến lúc ta hãy trở về với những tư tưởng của Đức Thế Tôn, hãy đừng sợ trần trụi trở lại. Trần trụi đi ra biển hồ mà tắm, trần trụi leo đồi núi mà ngắm, trần trụi nhìn bản thân mà ngấm. Cát bụi hết bạn đã thấm chưa? Hãy nghe Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm (Thơ Nhàn):
Một mai, một cuốc, một cần câu,
Thơ thẩn dầu ai vui thú nào.
Ta dại, ta tìm nơi vắng vẻ,
Người khôn, người đến chốn lao xao.
Thu ăn măng trúc, đông ăn giá,
Xuân tắm hồ sen, hạ tắm ao.
Rượu đến bóng cây ta hãy uống,
Nhìn xem phú quý tựa chiêm bao.
Vậy là bớt bạn nhé, chớ thêm! Ai bảo mình đi thi đua hay tranh thủ này nọ thì cứ cảm ơn. Không đi thi nhưng hãy tích cực nỗ lực cho bản thân. Không tranh thủ, nhưng hãy tích cực xây dựng giá trị cho mình và cho xã hội.
***
Bạn thân yêu ơi,
Bạn đã hiểu tại sao lời tự nhắn nhủ cuối năm mang nhiều ý nghĩa và thông điệp hơn lời đầu năm. Đó là lời của sự thẳng thắn tích cực mà mỗi chúng ta cần. Để làm việc này rất cần mỗi cá nhân động viên lòng quả cảm.
Bạn hãy làm thử đi, khi làm xong bạn sẽ thấy bạn đã chuyển hoá thật sâu để trở thành một phiên bản tốt hơn, một phiên bản mà Vũ trụ sẽ tự hào là đã tạo nên.
Sau cùng tôi cũng vẫn xin gửi bạn lời chúc truyền thống đầu năm: hạnh phúc, thịnh vượng, sức khoẻ và vạn sự như ý… Những lời chúc này nghe quen quen, giống như Qua Cầu Gió Bay:
Yêu nhau cởi áo ôi à cho nhau…
Về nhà, dối rằng cha dối mẹ
Qua cầu gió bay!
Gió sẽ thổi đi những lời chỉ nói vì đã học thuộc, để chỉ giữ lại tình cảm thực chất. Chúc mừng Năm Mới, năm Ất Tỵ - 2025, với một tình yêu thương chứa chan.
Phan Văn Trường
Ngày 23 tháng 12 năm 2024.
Nguồn bài viết: Lời Thầy Phan Văn Trường trong những ngày cuối năm 2024 gửi đến Hệ sinh thái Cấy Nền
Nội dung: Cấy Nền Radio
Biên tập: Visual Designer Duy Khang + Content Editor Hương Giang + Newsletter Specialist Thanh Ngà
Tìm hiểu thêm về Blog Cấy Nền Radio: Tại đây
Xem thêm: